Một số bài thơ được sưu tập trên webtretho.com chúc mọi người có những giây phút thư giản thoải mái.
Còn bài này gửi cho người yêu cũ của người yêu :Smiling:
NÓI VỚI NGƯỜI ĐẾN TRƯỚC
Có thể anh ấy yêu chị nhiều hơn em
Bởi tình yêu đầu nhiều dại khờ, nông nổi
Bởi rung động đầu đời thường khó nói
Nhè nhẹ thấm vào từng năm tháng rất sâu
Có thể suốt đời anh ấy chẳng quên được chị đâu
Dẫu bây giờ anh đã thuộc về em mãi
Song vẫn có một chút gì đọng lại
Một chút ngày xưa như nhớ thương
Trách làm sao những phút em giận hờn
Khi anh ấy nhắc những tháng ngày yêu chị
Xin đừng trách em là ích kỷ
Cũng chỉ vì em yêu quá mà thôi
Rồi ngày mai trên khắp nẻo đường đời
Chị sẽ gặp ai kia, có thể hơn anh ấy
Quá khứ xưa xin đừng làm sống dậy
Để anh sống vời mình và sống với em thôi
Anh đã yêu em một tình yêu quá độ,
Đôi lúc làm em sợ, phải không em?
Em đã quen với những gì nho nhỏ,
Vui chỉ đủ buồn và nhớ để vừa quên
Ân ái hẹn hò... trò phiêu lưu vặt vãnh,
Như chút dấm chua trong bữa nhạt hàng ngày
Mà vẫn biết tình yêu là rượu mạnh,
Nâng lên môi rồi chưa uống đã lo say.
Anh chẳng trách em đâu, thời buổi này là vậy,
Sống thì lay lắt mà chết lại tiếc mình
Đành tự giết mình trong trò chơi tình ái,
Trò chơi này không có chỗ cho anh.
Đôi lúc làm em sợ, phải không em?
Em đã quen với những gì nho nhỏ,
Vui chỉ đủ buồn và nhớ để vừa quên
Ân ái hẹn hò... trò phiêu lưu vặt vãnh,
Như chút dấm chua trong bữa nhạt hàng ngày
Mà vẫn biết tình yêu là rượu mạnh,
Nâng lên môi rồi chưa uống đã lo say.
Anh chẳng trách em đâu, thời buổi này là vậy,
Sống thì lay lắt mà chết lại tiếc mình
Đành tự giết mình trong trò chơi tình ái,
Trò chơi này không có chỗ cho anh.
Và… em đi!
Giấc mơ của em không là như thế đâu
Những đôi môi phải mềm theo kiểu khác
Cơn lốc đầu tiên khiến mùa em xao xác
Vỡ vụn đầy tay…
Vẫn biết rằng anh đang ở mùa say
Và nồng nàn không phải là điều lỗi
Nhưng nó khiến em thấy giống như kẻ tội
Với chính giấc mơ của mình!
Thôi, trời đã bình minh
Em đi đây, hôm qua là ngày cũ
Anh cũng đừng chìm sâu trong cơn lũ
Em vẫn nói thế với anh
Dẫu chúng ta chẳng còn gặp nhau nơi hai hướng mặt trời
Trong lòng em, điều gì đó đang rơi
Mọi thứ không bao giờ là mãi mãi
Và như thế…
Em đi!
Giấc mơ của em không là như thế đâu
Những đôi môi phải mềm theo kiểu khác
Cơn lốc đầu tiên khiến mùa em xao xác
Vỡ vụn đầy tay…
Vẫn biết rằng anh đang ở mùa say
Và nồng nàn không phải là điều lỗi
Nhưng nó khiến em thấy giống như kẻ tội
Với chính giấc mơ của mình!
Thôi, trời đã bình minh
Em đi đây, hôm qua là ngày cũ
Anh cũng đừng chìm sâu trong cơn lũ
Em vẫn nói thế với anh
Dẫu chúng ta chẳng còn gặp nhau nơi hai hướng mặt trời
Trong lòng em, điều gì đó đang rơi
Mọi thứ không bao giờ là mãi mãi
Và như thế…
Em đi!
Viết cho người đến sau
( Bài này gửi cho người yêu mới của người yêu):Worried:
Chị cũng đã từng yêu anh ấy như em
Chỉ có khác chị là người đến trước
Khóc làm gì em, cho má hồng thấm ướt
Anh ấy vụng về, chẳng biết dỗ dành đâu
Có một thời chị cũng thích giận nhau
Để đo hết yêu thương theo chiều dài giận dỗi
Để một lần chị vô tình mắc lỗi
Một lần thôi, thế rồi mãi mãi xa...
Biết nói gì về tất cả đã qua
Chị là quá khứ hôm qua, em là ngày nay hiện tại
Biết chẳng thể một lần yêu lại
Chị vẫn thấy xót lòng khi đối diện tình em
Em có cái bấy lâu chị khát thèm
Tuổi trẻ, hồn nhiên, gót chân mềm mới lạ
Rồi một chiều đông cây thay là
Voan cô dâu ngập trước hiên nhà
Khi ấy vô tình chị giả bộ ghé qua
Bâng quơ ngắm cô dâu, nghẹn lòng nhìn chú rể
Em đừng quay lưng rồi cau mày như thế
Chị ấy kia kìa, chị ấy cũng đến xem
Phố cũ, cơn mưa cũ ướt mèm...
( Bài này gửi cho người yêu mới của người yêu):Worried:
Chị cũng đã từng yêu anh ấy như em
Chỉ có khác chị là người đến trước
Khóc làm gì em, cho má hồng thấm ướt
Anh ấy vụng về, chẳng biết dỗ dành đâu
Có một thời chị cũng thích giận nhau
Để đo hết yêu thương theo chiều dài giận dỗi
Để một lần chị vô tình mắc lỗi
Một lần thôi, thế rồi mãi mãi xa...
Biết nói gì về tất cả đã qua
Chị là quá khứ hôm qua, em là ngày nay hiện tại
Biết chẳng thể một lần yêu lại
Chị vẫn thấy xót lòng khi đối diện tình em
Em có cái bấy lâu chị khát thèm
Tuổi trẻ, hồn nhiên, gót chân mềm mới lạ
Rồi một chiều đông cây thay là
Voan cô dâu ngập trước hiên nhà
Khi ấy vô tình chị giả bộ ghé qua
Bâng quơ ngắm cô dâu, nghẹn lòng nhìn chú rể
Em đừng quay lưng rồi cau mày như thế
Chị ấy kia kìa, chị ấy cũng đến xem
Phố cũ, cơn mưa cũ ướt mèm...
Còn bài này gửi cho người yêu cũ của người yêu :Smiling:
NÓI VỚI NGƯỜI ĐẾN TRƯỚC
Có thể anh ấy yêu chị nhiều hơn em
Bởi tình yêu đầu nhiều dại khờ, nông nổi
Bởi rung động đầu đời thường khó nói
Nhè nhẹ thấm vào từng năm tháng rất sâu
Có thể suốt đời anh ấy chẳng quên được chị đâu
Dẫu bây giờ anh đã thuộc về em mãi
Song vẫn có một chút gì đọng lại
Một chút ngày xưa như nhớ thương
Trách làm sao những phút em giận hờn
Khi anh ấy nhắc những tháng ngày yêu chị
Xin đừng trách em là ích kỷ
Cũng chỉ vì em yêu quá mà thôi
Rồi ngày mai trên khắp nẻo đường đời
Chị sẽ gặp ai kia, có thể hơn anh ấy
Quá khứ xưa xin đừng làm sống dậy
Để anh sống vời mình và sống với em thôi
Tím ngõ nhà ai, tím ngỡ ngàng
Tím chìm đáy mắt, tím mênh mang
Tím nhớ nhung ai, hồn lịm tím
Tím sắc bằng lăng, tím dịu dàng
Tím chìm đáy mắt, tím mênh mang
Tím nhớ nhung ai, hồn lịm tím
Tím sắc bằng lăng, tím dịu dàng
Hoa Đào
Mùa xuân nào đi qua
Một cánh Đào ở lại
Vương vương hơi thở dại
Hồng đôi má thiết tha
Mịn màng, ôi ! Thịt da
Mi cong diềm lá biếc
Mùa xuân thành bất diệt
Với em . . .
và . . . của anh . . .
Mùa xuân nào đi qua
Một cánh Đào ở lại
Vương vương hơi thở dại
Hồng đôi má thiết tha
Mịn màng, ôi ! Thịt da
Mi cong diềm lá biếc
Mùa xuân thành bất diệt
Với em . . .
và . . . của anh . . .
Con là do Mẹ đẻ ra
Khi con còn nhỏ MẸ là ưu tiên
Bao giờ married người ta
Mẹ ơi đừng hỏi VỢ là ưu tiên
Khi con còn nhỏ MẸ là ưu tiên
Bao giờ married người ta
Mẹ ơi đừng hỏi VỢ là ưu tiên
NGẬP NGỪNG
Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé !
Để lòng buồn tôi dạo khắp trong sân,
Ngó trên tay, thuốc lá cháy lụi dần ...
Tôi nói khẽ: Gớm, làm sao nhớ thế ?
Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé !
Em tôi ơi! tình có nghĩa gì đâu ?
Nếu là không lưu luyến buổi sơ đầu ?
Thuở ân ái mong manh như nắng lụa.
Hoa bướm ngập ngừng cỏ cây lần lữa,
Hẹn ngày mai mùa đến sẽ vui tươi,
Chỉ ngày mai mới đẹp, ngày mai thôi !
Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé !
Tôi sẽ trách - cố nhiên ! - nhưng rất nhẹ
Nếu trót đi, em hãy gắng quay về,
Tình mất vui khi đã vẹn câu thề,
Đời chỉ đẹp những khi còn dang dở.
Thư viết đừng xong, thuyền trôi chớ đỗ,
Cho nghìn sau ... lơ lửng ... với nghìn xưa ...
Để lòng buồn tôi dạo khắp trong sân,
Ngó trên tay, thuốc lá cháy lụi dần ...
Tôi nói khẽ: Gớm, làm sao nhớ thế ?
Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé !
Em tôi ơi! tình có nghĩa gì đâu ?
Nếu là không lưu luyến buổi sơ đầu ?
Thuở ân ái mong manh như nắng lụa.
Hoa bướm ngập ngừng cỏ cây lần lữa,
Hẹn ngày mai mùa đến sẽ vui tươi,
Chỉ ngày mai mới đẹp, ngày mai thôi !
Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé !
Tôi sẽ trách - cố nhiên ! - nhưng rất nhẹ
Nếu trót đi, em hãy gắng quay về,
Tình mất vui khi đã vẹn câu thề,
Đời chỉ đẹp những khi còn dang dở.
Thư viết đừng xong, thuyền trôi chớ đỗ,
Cho nghìn sau ... lơ lửng ... với nghìn xưa ...
0 nhận xét:
Đăng nhận xét
Bình luận spam sẽ bị xóa mong quý khách đóng góp ý kiến tốt cho blog sạch đẹp!